Pages

2.1.08

January 02, 2008: "Nó"

Hôm qua tớ có giấc mơ rất đặc biệt. Tớ đi thăm 1 người bạn thân. Có vẻ như cô ta ở khu căn hộ cao cấp, lúc vào phải gửi xe ở bãi. Mọi việc em xuôi, thăm hỏi bạn bè vui vẻ, truyện trò rôm rả; xong thấy cũng đã khuya rồi nên xin phép kiếu từ về nghỉ khoẻ. Lúc ra đến bãi giữ xe mới thấy hãi hùng, khu để xe rộng phải êến bằng cả công viên 23/9 mà xe đã dựng kín hết. Nhìn khắp nơi đâu đâu cũng thấy xe. Tớ bối rối quá biết tìm đâu ra chiếc "a móc chym" của mình đây??? Tớ hơi hoảng hỏi nhân viên giữ xe, anh ta trấn an bằng cách bảo tớ đi vào sâu hơn hỏi nhân viên dọc đường là tớ gửi xe lúc máy giờ họ sẽ chỉ khu vực xe của tớ cho.

Hix, làm thế nào nhớ chính xác đây. Tớ cũng tìm được tay nhân viên khác và nói khoảng thời gian gửi xe, hắn chỉ tớ đi tím tuốt ở trong. Tại khu vực được chỉ, tớ nhìn quanh ngao ngán, cùng loại xe với tớ có đến cả ngàn chiếc, để khắp nơi. Chúng hcỉ khác nhau cái biển số. Gần như vô vọng khi tìm ra xe mình. Tớ tuyệt vọng nhìn qunh và cố gắng tìm cái cảm giác thân thuộc của chiếc xe của mình nhưng vô ích. Nó không có ở gần đây, cảm giác mách mình là thế. Vậy nó đang ở đâu trong rừng xe này? làm cách nào tìm ra nó? Để trả lời 2 câu hỏi này tự nhiên tớ nhớ đến cái điều khiển xe từ xa cầm trên tay. Tớ vừa đi dọc bãi xe vừa bấm, vàn ngóng tai nghe tiếng nhạc phát ra từ chiếc xe của mình. Đi một hồi tớ tự nhiên nghe văng vẳng tiếng xe của mình bên kia hòn non bộ. Qua mừng rỡ, ơớ chạy như bay đến khu vực phát ra tiếng động. Sau một hồi vất vả tìm kiếm, kia rồi chiếc xe than thuộc, iêu dấu của mình đang đậu ở đó, chớp chớp đèn, kêu "bíp bíp".

Thật là vui mừng khi gặp lại "nó". Cảm giác tưởng là lạc mất giờ tìm lại được thật sự... rất đã. Tớ ngồi bật giậy, giấc mơ qua đi nhưng cảm giác vẫn còn đó, một cái gì ấm áp trong lòng. Tớ cảm thấy gì??? Cái gì của mình thì trước sau gì cũng của mình, cho dù "nó" có bị thất lạc ở đâu đi nữa thì mình cũng có cách tìm ra "nó"! vì nhu cầu tìm nó rất cao nên bằng mọi giá mình fải tìm ra nó cho dù nó có bị lạc giữa "rừng người, rừng xe". Khi tìm được "nó" thì cảm giác thật tuyệt, cái cảm giác: gần gũi, thân quen, tin tưởng, mặc nhiên là của mình... tràn về quả thật nó là của mình, không phải của ai khác.

Một cảm giác "Bình An" tuyệt vời, không lo lắng suy tư gì cả! Mún có được cái cảm giác thân quen đó, trước tiên bạn và nó phải tiếp xúc thường xuyên và ổ định, không phát sinh bất kỳ mâu thuẫn, hiềm khích gì cữa bạn và "nó". Thời gian tiếp xúc lâu ngày sẽ mang đến cho bạn cái "cảm" đặc biệt từ "nó". Nếu 1 cái khác như "nó", nhưng không phải là "nó", thì bạn chỉ cần chạm tay vào là sẽ biết ngay!!!

ta.value.length) { ta.selectionEnd = ta.value.length; } // decide where to add it and then add it var firstPos = ta.selectionStart; var secondPos = ta.selectionEnd+tagOpen.length; // cause we're inserting one at a time ta.value=ta.value.slice(0,firstPos)+tagOpen+ta.value.slice(firstPos); ta.value=ta.value.slice(0,secondPos)+tagClose+ta.value.slice(secondPos); // reset selection & focus... after the first tag and before the second ta.selectionStart = firstPos+tagOpen.length; ta.selectionEnd = secondPos; //ta.focus(); ta.scrollTop=st; } } linkIt = function(i) { var myLink = PRO_prompt("Enter URL:","http://"); if (myLink != null) { tagIt('','', i); } } //textareas = document.evaluate("//textarea",document,null,XPathResult.UNORDERED_NODE_SNAPSHOT_TYPE,null); textareas = document.getElementsByTagName('textarea'); for (i=0; i','italic " + "','bold " + "

','
quote " + "link"; textArray[i].parentNode.insertBefore(accessBar, textArray[i]); } })();

No comments: