Pages

10.10.06

October 10, 2006: Truyện "Một điều ước"

Image


 


    Colby Point là một thị trấn nhỏ yên tĩnh, Ông Bill đưa gia đình mình về định cư tại đây để tìm một cuộc sống thanh bình cho vợ mình, bà Cleo vì bà bị liệt. Cùng sống với hai ông bà là cô cháu gái Margie. Ngôi nhà của họ vừa êm ả như những nhà khác trong thị trấn, vừa rộn rã với cô bé nhí nhảnh Margie.


    Chủ nhật nào, Margie cũng rất háo hức chờ buổi lễ tại nhà thờ của thị trấn. Vì bà Cleo không đi được nên ông Bill ở nhà cùng bà. Chính vì thế, họ nhờ người hàng xóm cho Magie đi cùng. Cả thị trấn nhộn nhịp vì đây là dịp mọi người được gặp nhau, chia sẻ với nhau mọi chuyện sau một tuần bận rộn.


    Sáng hôm đó, bé Margie ngồi nhẩm lại những gì mình sẽ mong ước trong buổi lễ cuối tuần. Thực ra, Margie đã thuộc lòng vì cô bé chỉ có một điều ước. Khi được gọi tên, từng người một nói lời chúc của mình với mọi người và người cuối cùng là Margie, người ít tuổi nhất tại buổi lễ. Cô bé nói: “Cháu ước gì ông bà cháu có thể đến dự lễ tại nhà thờ. Bà cháu không đi được và ông cháu phải ở nhà để trông bà. Cháu ước điều này vì ông bà lâu lắm rồi không đi dự lễ được mặc dù rất muốn đi. Cháu muốn giữ bí mật điều ước này vì nếu nó có thể xảy ra thì ông bà chắc sẽ ngạc nhiên lắm!”.


    Sáng chủ nhật tuần sau, ông Bill và bà Cleo rất ngạc nhiên khi thấy Margie trông có vẻ rất sốt ruột. Cô bé cứ đi đi lại lại trong phòng khách.


    - Có chuyện gì thế hả cháu? Cả sáng nay cháu không ngồi yên lúc nào cả- Ông Bill hỏi.


    - Cháu đang đợi một điều kỳ diệu xảy ra ông ạ. Cháu cảm thấy nó sẽ xảy ra!


    - Chắc chắn rồi- bà Cleo đáp- cháu là một bé ngoan, thế nào năm mới điều ước của cháu cũng thành sự thật cho xem!


    Ông Bill bước đến gần cửa sổ để lấy chiếc áo khoác thì chợt nhận thấy con đường phía trước nhà có rất nhiều xe ôtô dừng lại. Ông chỉ cho bà Cleo và Margie xem và cả hai rất ngạc nhiên vì thời gian này trong năm thì ngoài đường có rất ít xe cộ. Ông Bill nhìn bà Cleo và cả hai quay sang nhìn Margie. Ông Bill hỏi:


    - Có phải đó là điều ước của cháu không?


    - Cháu ước gì ông bà có thể đi nhà thờ và cháu cảm thấy rằng điều ước cua mình có thể trở thành sự thật. Ông bà ơi nhìn kìa, ông mục sư kia kìa, mọi người ở nhà thờ về đấy! Họ đang tiến thẳng đến nhà mình!


    Quả đúng là như vậy. Đó là những người sống trong thị trấn đến chia vui cùng ông Bill và bà Cleo. Họ mang đến bánh, quà tặng và cả những lời chúc cho hai ông bà. Họ cùng ăn uống, nói chuyện và ca hát. Hai ông ba chưa bao giờ vui như thế trong suốt nhiều năm nay.


    Đêm đó, khi mọi người đã ngủ yên, Margie khẽ đẩy cửa và bước ra sân. Cô bé ngước nhìn những ngôi sao và nói khẽ: “Cảm ơn nhé điều ước, vì đã trở thành sự thật!”. Đó là một trong những điều ước của Margie mà cô bé không bao giờ quên; điều ước luôn đi cùng với cô bé với tình yêu thương của ông bà, sự quan tâm của những người hàng xóm tốt bụng. Margie thật hạnh phúc.


    Tôi biết điều đó rất rõ- bởi bé Margie ngày đó chính là tôi!


    Margaret E.Mack. 

No comments: